“ Ngụ cư” phác hoạ những cuộc
mưu sinh đầy mồ hôi, nước mắt và cả máu trên mảnh đất Đông Âu. Những nhân vật,
những sự việc gần gũi như ở quanh ta, mà ta đã gặp đâu đó trong cuộc đời. Ấy vậy
mà khi đọc Ngụ cư vẫn thấy cuốn hút bởi một cây bút có nghề, với cái nhìn tinh
tế, đầy lòng trắc ẩn và hóm hỉnh. Có những chi tiết bất ngờ thú vị khiến người
đọc bật cười cảm khoái. Không ít trang viết đầy xúc động, ám ảnh như cái chết tức
tưởi của ông lão đánh cá nghèo bị rắn cắn khi đi tìm lá thuốc chữa cho người sĩ
quan quân tình nguyện Việt Nam đồng hương ở Campuchia, như cuộc gặp gỡ cảm động
giữa nhân vật chính và người thủ trưởng già chân thành và nghèo khó của
mình....
Cái ám ảnh của những
trang viết còn ở chỗ tác giả làm cho người đọc tự đặt câu hỏi về những vấn đề
mang tính xã hội, những trái khoáy trong cuộc đời, về thân phận con người không
dễ lý giải bằng cách nhìn đơn giản, một chiều: khổ vì nghèo nhưng khi giàu rồi
thì cũng không hẳn là sướng; một mình ra xứ người kiếm sống mang theo nỗi nhớ vợ
con đến quằn quại hàng đêm, ấy thế mà khi vợ chồng đoàn tụ lại cảm thấy xa lạ,
đau đớn, xót xa; cái xấu, cái ác luôn tồn tại, nhưng nguy hiểm nhất là khi nó
núp đằng sau chiếc mặt nạ đẹp....
Đằng sau thân phận nhọc
nhằn của những mảnh đời trong Ngụ cư thấp thoáng lịch sử bi tráng của đất nước
trong thập lỷ 80-90 của thế kỷ 20. Đám cưới của đôi trẻ xuất thân từ hai gia
đình từng đứng trên hai trận chiến đối lập, với cái nhìn trong trẻo không tỳ vết
của quá khứ chiến tranh báo hiệu tương lai của một nước Việt Nam hoà hợp. Phải
chăng đây là “dự báo” của cuốn tiểu thuyết đáng đọc này.
Chúc mừng Anh, Đại sứ-Nhà
văn Nguyễn Chiến Thắng và người đồng tác giả khiêm nhường không có tên ghi trên
bìa sách: Chị Nguyệt, vợ Anh.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét