Sài Gòn có một quán café "Hoa vàng", trước kia còn gọi là "Động hoa vàng". Quán nằm ở Ngã Tư Bảy Hiền, trang nhã, tĩnh mịch và rất nên thơ. Khách thường là những người đứng tuổi. Ai vào, nếu dể ý một tí sẽ thấy một “lão nông” ngồi lặng lẽ ở góc nhà. Đó chính là thi sĩ Phạm Thiên Thư, tác giả của những bài thơ nổi tiếng được Phạm Duy phổ thành những tình khúc bất hủ.
Ngày
xưa Hoàng Thị…
Mỗi khi căn phòng vang lên giai điệu mượt mà "Em
tan trường
về, đường mưa nho nhỏ, anh theo Ngọ về...", ông lại nhắm mắt,
ngồi bất
động như một vị thiền sư, thả hồn về những dĩ vãng xa
xưa...Ngày ấy, trên con
đường trải nắng vàng, cậu học trò lặng lẽ theo sau cô gái tên
Ngọ đi học về,
nàng mặc áo dài trắng, tay ôm cặp, mái tóc xoã ngang vai...
Chàng si tình, để
lại những vần thơ xót xa và lung linh mãi đến sau này...
“…Em tan trường về
Cuối đường mây đỏ
Anh tìm theo Ngọ
Dấu lau lách buồn…
Cuối đường mây đỏ
Anh tìm theo Ngọ
Dấu lau lách buồn…
…Em tan trường về
Đường mưa nho nhỏ
Trao vội chùm hoa
Ép vào cuối vở…”
Đường mưa nho nhỏ
Trao vội chùm hoa
Ép vào cuối vở…”