Thứ Ba, 12 tháng 6, 2012

Thư không niêm gửi bạn

Thơ Lê Tuấn Đạt
Tôi biết rằng bạn vẫn mến thương tôi
Như thuở chúng mình còn nuôi chim, đá dế
Kỷ niệm ngày xưa
Trong lòng tôi vẫn còn nguyên thế
Quê mình nghèo, thời thơ ấu dễ gì quên
Nhưng ở chỗ đông người, dù người lạ hay quen
Nếu tình cờ gặp nhau
Xin bạn đừng đến bắt tay tôi nhé
Những kỷ niệm ngày xưa, thời nuôi chim đá dế
Giờ bạn làm quan rồi, xin để kín trong tim.
Tôi không tự ti đâu
Trong thâm tâm, tôi len lén tự hào
Có người bạn nhỏxưa công thành danh toại
Bạn bước trên đường trong hào quang sáng chói
Nhưng hào quang này
Chỉ riêng của bạn mà thôi.
Nếu muốn chia sẻmột ít cho tôi
Xin hãy nhắm mắt im nghe quanh ghế bạn ngồi
Tiếng thở dài của những người khốn khó
Hãy mở mắt ra
Và đến bắt tay những con người đó
Bằng bàn tay từ hơiấm của trái tim
Hãy mỉm cười với những mảnh đời còn trong sương gió
Bằng nụ cười của dế,của chim
Bằng nụ cười không suy hơn tính thiệt
Để lòng người ấm lại một niềm tin!
Nếu muốn chia sẻ với tôi
Hãy đi chân đất vềthăm quê nghèo cũ
(Đi chân đất đểnghe lời đất nhủ.)
Hãy cùng nhìn ra sông
Trên đám lục bình trôi,
Để thấy con cò già ủrủ
Bờ tre bật gốc rồi
Đàn cò đẹp cũng chia phôi
Cò ướt sũng lặc lè bay lên thành phố
Những cánh cò thương chưa kịp trẻ đã già
Cò ra biển, lên tàu qua xứ lạ
Bán thân bọt bèo cho dơi quạ phương xa
Cò mòn mõi mong bay về quê cũ
Nhưng quê cũ ở chỗnào giữa trời đất bao la?
Bạn ơi bạn làm quan rồi
Nhưng nếu thấy xót xa
Ta cùng cởi áo ra trồng lại bờ tre bạn nhé
Bờ tre ngàn đời
Nhưng bờ tre vẫn trẻ
Hãy cùng tôi quấn chiếc sâu kèn thuở nhỏ
Làm loa ta gọi cò về…
Người bạn nhỏ cùng quê
Người đã cùng tôi một thời hoa bướm
Tôi sẽ rất tự hào
Thậm chí nếu bạn chỉlà một tia nắng sớm
Khi bầu trời còn lấm tấm ngàn sao.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét