Bức thư của cố tổng thống Mỹ Abraham Lincoln (1809-1865) gửi thầy hiệu trưởng ngôi trường nơi con trai ông theo học.
Được viết ra từ gần 200 năm trước, lại là ở nước Mỹ,
nhưng bức thư vẫn giữ nguyên tính “thời sự” và gợi nhiều suy nghĩ cho
chúng ta.
Kính gửi thầy…
Con tôi sẽ phải học tất cả những điều này. Rằng không
phải tất cả mọi người đều công bằng, tất cả mọi người đều chân thật.
Nhưng xin thầy hãy dạy cho cháu biết: cứ mỗi một kẻ vô lại ta gặp trên
đường phố, thì ở đâu đó, sẽ có một con người chính trực; bên cạnh một
chính trị gia ích kỷ, sẽ xuất hiện một nhà lãnh đạo tận tâm.
Xin hãy dạy cho cháu biết rằng cứ mỗi một kẻ thù ta gặp
ở nơi này thì ở nơi khác ta lại tìm thấy một người bạn. Bài học này sẽ
mất nhiều thời gian, tôi biết; nhưng xin thầy hãy dạy cho cháu hiểu rằng
một đồng đôla kiếm được do công sức lao động của mình bỏ ra còn quý giá
hơn nhiều so với nǎm đô la nhặt được trên hè phố…
Xin hãy dạy cho cháu cách chấp nhận thất bại và cách
tận hưởng niềm vui chiến thắng. Xin hãy dạy cháu tránh xa sự đố kỵ. Xin
dạy cho cháu biết được bí quyết của niềm vui thầm lặng. Dạy cho cháu
biết được rằng những kẻ hay bắt nạt người khác là những kẻ dễ bị đánh
bại nhất…
Xin dạy cho cháu biết đến thế giới kỳ diệu của sách…
nhưng cũng để cho cháu có đủ thời gian để lặng lẽ suy tư về sự bí ẩn
muôn thuở của cuộc sống: đàn chim tung cánh trên bầu trời, đàn ong bay
lượn trong nắng, và những bông hoa nở ngát bên đồi xanh.
Ở trường, xin thầy hãy dạy cho cháu biết chấp nhận thi
rớt còn vinh dự hơn gian lận khi thi. Xin hãy tạo cho cháu có niềm tin
vào ý kiến riêng của bản thân, cho dù tất cả mọi người xung quanh đều
cho rằng ý kiến đó là không đúng…
Xin hãy dạy cho cháu biết cách đối xử dịu dàng với
những người hoà nhã và cứng rắn đối với những kẻ thô bạo. Xin tạo cho
cháu sức mạnh để không chạy theo đám đông khi tất cả mọi người đều chạy
theo thời thế.
Xin hãy dạy cho cháu biết phải lắng nghe tất cả mọi
người nhưng cũng xin thầy dạy cho cháu biết cần phải sàng lọc những gì
nghe được qua một tấm lưới Chân Lý để cháu chỉ đón nhận những gì tốt đẹp
mà thôi.
Xin hãy dạy cho cháu biết cách mỉm cười khi buồn bã…
Xin hãy dạy cho cháu biết rằng không có sự xấu hổ trong những giọt nước
mắt. Xin hãy dạy cho cháu biết chế giễu những kẻ yếm thế và cẩn trọng
trước sự ngọt ngào đầy cạm bẫy.
Xin hãy dạy cho cháu rằng có thể bán cơ bắp và trí tuệ
cho người ra giá cao nhất nhưng không bao giờ được để cho ai ra giá mua
trái tim và tâm hồn mình.
Xin hãy dạy cho cháu biết ngoảnh tai làm ngơ trước một đám đông gào thét… và đứng thẳng người bảo vệ lẽ phải.
Xin hãy đối xử với cháu dịu dàng nhưng đừng vuốt ve
nuông chiều cháu bởi vì chỉ có sự thử thách của lửa mới tôi luyện nên
những thanh sắt cứng rắn. Hãy giúp cháu có can đảm biểu lộ sự thiếu kiên
nhẫn và có đủ kiên nhẫn để biểu lộ sự can đảm.
Xin hãy dạy cho cháu biết rằng cháu phải luôn có niềm
tin tuyệt đối vào bản thân bởi vì khi đó cháu sẽ luôn có niềm tin tuyệt
đối vào nhân loại.
Đây quả là một yêu cầu quá lớn, tôi biết, thưa thầy, nhưng xin thầy cố gắng hết sức mình… con trai tôi là một cậu bé tuyệt vời.
Theo Giáo Dục và Thời Đại
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét