Năm nay vừa tròn 20 năm hai nước Việt Nam và Trung Quốc chính thức bình thường hóa quan hệ với nhau sau những năm tháng sóng gió. Một trong những nguyên tắc cơ bản hai bên đã thỏa thuận là “Khép lại quá khứ, hướng tới tương lai”, xây dựng mối quan hệ “láng giềng hữu nghị, hợp tác toàn diện, ổn định lâu dài, hướng tới tương lai”, trở thành những người “láng giềng tốt, anh em tốt, đồng chí tốt, đối tác tốt”. Hơn thế nữa gần đây hai nước còn thỏa thuận xây dựng mối quan hệ hợp tác đối tác chiến lược. Đó là những tài sản quý giá, phải mất bao nhiêu công sức mới tạo dựng được và phía Việt Nam hết sức trân trọng giữ gìn.
Tiếc rằng, một số sách báo và mạng ở Trung Quốc không biết vì lẽ gì không ngớt đưa ra những bài không thiện chí, xuyên tạc về Việt Nam và mối quan hệ Trung-Việt. Tình hình này càng rộ lên sau vụ tầu hải giám của Trung Quốc vô cớ xông vào cắt phá dây cáp thăm dò địa chấn của tầu Bính minh 2 trong vùng đặc quyền kinh tế của Việt Nam. Trong số những bài báo ấy, thời báo Hoàn cầu của Trung Quốc chiếm vị trí quan trọng. Ngày 11/6 vừa qua thời báo đã phát đi một bài xã luận đầy lời lẽ xuyên tạc thực chất vụ việc và phản ứng chính đáng của Việt Nam dưới đề “Cứng rắn với Trung Quốc không thể mang lại lợi ích gì cho Việt Nam”.
Để dư luận ở Việt Nam và Trung Quốc cũng như ở khu vực và trên thế giới đang rất lo ngại về những hành vi của Trung Quốc trên biển Đông hiểu đúng câu chuyện, thiết nghĩ cũng cần nói lại đôi điều.
Bài xã luận nói Việt Nam “đe dọa”, “dọa dẫm” Trung Quốc thì thật nực cười vì có phải tầu Việt Nam lao vào tầu Trung quốc đâu mà là ngược lại. Hành vi của tầu Trung Quốc không chỉ là “đe dọa” hay “dọa dẫm” mà là hành vi khiêu khích, gây hấn như luật pháp và thông lệ quốc tế đã định nghĩa rõ. Đó là chưa kể hàng loạt bài báo viết và báo mạng ở Trung quốc đã dồn dập tung ra những lời lẽ hằn học, ngỗ ngược xúc phạm sâu sắc lòng tự trọng của người Việt Nam và chắc là cũng rất xa lạ với người dân Trung Quốc. Những lời lẽ như vậy thật không phù hợp chút nào với cách hành xử giữa các nước văn minh chứ chưa nói đền hai nước XHCN với nhau. Ngay bài xã luận của Tạp chí Hoàn Cầu ngày 11/6 cũng dầy rẫy những lời hăm dọa như phía Việt Nam “dường như hoàn toàn không đếm xỉa đến những phản ứng mà Trung Quốc có thể đưa ra”, “nếu dùng biện pháp chiến tranh để giải quyết tranh chấp lãnh thổ, Việt Nam sẽ đều thất bại…” (nhân đây, tuy rất không muốn nhưng buộc phải nhắc lại những sự kiện năm 1974 quân Trung quốc tiến đánh Hoàng sa, năm 1979 tiến hành chiến tranh biên giới, năm 1988 tiến đánh một số đảo ở Trường sa để thấy rõ ai là người chẳng những hay đe dọa mà còn dùng biện pháp chiến tranh trong quan hệ Trung-Việt). Nhân dân Việt Nam đã phải bỏ ra hàng mấy chục năm đấu tranh chống ngoại xâm, nay thiết tha mong có hòa bình, ổn định để phát triển đất nước, lẽ nào lại muốn gây hấn với bất kỳ ai nếu độc lập không bị đe dọa, chủ quyền không bị trà đạp.
Chình hành vi ngỗ ngược của tầu hải giám Trung Quốc và những bài đại loại như xã luận 11/6 của Tạp chí Hoàn cầu đã làm cho những cảm giác của người dân Việt Nam đối với Trung Quốc (không phải nhân dân Trung Quốc nói chung) bị xói mòn, chứ không phải là “người dân Trung Quốc khi nhìn thấy các kiểu thể hiện của Việt Nam thông qua tin tức báo chí thì những cảm giác tốt đẹp của họ về Việt Nam tích lũy trong những năm qua gần như đã tiêu tan hết” như tạp chí Hoàn cầu viết.
Một mệnh đề được tác giả bài xã luận nhấn mạnh đi nhấn mạnh lại là mối quan hệ giữa “nước lớn” và “nước nhỏ”. Trên thực tế quả thật cũng có nước lớn và nước nhỏ song trong quan hệ quốc tế thì mọi quốc gia đều bình đẳng – một điều chính Trung Quốc cũng hay rao giảng. Hành vi ứng xử của phía Trung Quốc trong những ngày qua rõ ràng không phản ánh, hay nói đúng hơn là đi ngược lại chủ trương “tôn tiểu” mà bài báo nói tới; hơn thế nữa còn bộc lộ nguyên hình thái độ lấn lướt theo kiểu nước lớn – một điều đang gây lo ngại trong dư luận khu vực và quốc tế, làm ảnh hưởng xấu tới hình ảnh một nước Trung Hoa “trỗi dậy hòa bình”.
Bài xã luận còn suy luận rằng, sự phản ứng chính đáng của phía Việt Nam dường như do áp lực nội bộ, cổ vũ tinh thần trong nước, tăng cường sự chú ý của cộng đồng quốc tế...,phản ứng chủ nghĩa dân tộc, gây nên sự đối lập giữa nhân dân hai nước…Gốc gác của vấn đề chính là nằm ở sức ép của phía Trung Quốc thông qua hành vi ngang ngược, trà đạp luật pháp và thông lệ quốc tế của tầu thuyền Trung quốc trên biển Đông. Bất kỳ một người Việt Nam nào cũng đều bất bình; bất luận người nào có lương tri trên thế giới cũng đều lo ngại. Trong quan hệ giữa các quốc gia thời hiện đại không thể hành xử theo kiểu cứ lấn lướt rồi buộc đối phương câm lặng theo kiểu “chùm chăn mà đánh” được! Thử hỏi tác giả bài xã luận của tạp chí Hoàn cầu sẽ hành xử ra sao nếu tầu nước ngoài xông vào cắt dây cáp của tầu địa chấn Trung Quốc đang hoạt động bình thường trong vùng đặc quyền kinh tế thực sự của Trung Quốc đúng theo luật pháp quốc tế (chứ không phải cái đường 9 đoạn tự dựng lên ở cách xa bờ biển Trung Quốc hàng ngàn dặm) ? Trung Quốc đã từng bị nước ngoài xâm lấn, người dân Trung Quốc đã từng bị hạ nhục; chắc rằng họ có thể hiểu nỗi bất bình của người dân Việt Nam.
Bài xã luận đánh giá rằng “Hà nội đang có bước thụt lùi trước những kinh nghiệm thành công về giải quyết vấn đề trên bộ và phân định vịnh Bắc bộ, đang đưa hai nước quay lại con đường đọ sức giữa cứng rắn và cứng rắn”. Có lẽ chẳng cần tốn lời bác bỏ luận điệu nực cười như vậy; chỉ cần thay chữ “Hà nội” bằng chữ “Bắc kinh” là đủ! Thật đáng tiếc, trong hai chục năm qua đã phải bỏ ra biết bao công sức mới khép lại được quá khứ bất hạnh, tạo dựng được mối quan hệ hợp tác mới, thế mà hành vì quá khích của tầu Trung quốc đã đẩy quan hệ hai nước giật lùi! Tác giả bài xã luận của tạp chí Hoàn cầu đã kết thúc bài báo bằng câu: mời các ngươi hãy xem lại lịch sử đi. Đúng vậy! Hãy xem lại lịch sử mấy ngàn năm sống bên cạnh nhau để ứng xử sao cho phải đạo là hai nước láng giềng hữu hảo!
Đó là mong mỏi chân thành của mỗi người dân Việt Nam. Và chắc rằng đó cũng là ý nguyên của người dân Trung Quốc và khu vực cũng như cộng đồng quốc tế./.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét