Thứ Năm, 24 tháng 10, 2013

Thư gửi Táo Y tế sau vụ bác sĩ phi tang xác bệnh nhân

Facebook Cụ rùa khó tính

Ối chao chị Táo Y tế ơi / Em sợ quân của chị lắm rồi / Cái nghề vốn cứu nhân độ thế / Mà đụng vào đâu cũng chết người!

"Nhân bản" Hoài Đức vốn chưa yên
Tráo thủy tinh thể lại nổi lên
Tiêm chủng trẻ em dăm đứa chết
Xử lý đến đâu, chị có quên?

Thanh Hóa, chị kia, rõ khổ chưa?
Tiền thì chả có để mà đưa
Chậm mổ, mất luôn con lẫn mẹ
Đền tiền, người đã khuất núi Nưa.

Qua hàng trầu nhớ mẹ

Nguyễn Thị Mai

Gian hàng trầu vỏ quen một thuở
Cau tươi, vỏ thắm lá thơm cay
Đi chợ con bớt dăm đồng vặt
Mua để mẹ ăn mỗi thường ngày

Quết trầu đỏ thắm làn môi mẹ
Sau bữa cơm đèn trải chiếu hoa
Mẹ ngồi thong thả bên hè mát
Hàng xóm sang chơi ấm cửa nhà

Nhưng rồi hình bóng về xa khuất
Mẹ chẳng còn ăn những miếng trầu
Chiếc cơi trống vắng hơi đồng lạnh
Con đặt tay vào ngón buốt đau

Mẹ ơi!
Thơm cay một miếng trầu xưa
Mà con phải bớt tiền mua vì nghèo
Bây giờ đã hết gieo neo
Lại không còn mẹ mà chiều. Khổ không!

Từ ngày đưa mẹ ra đồng
Qua hàng trầu vỏ con không dám nhìn.
Nguyễn Thị Mai

Thứ Hai, 21 tháng 10, 2013

Yến tiệc của Nhật Hoàng

Nguyễn Tâm Chiến




Một “cái hên” khác của tôi là người được tham gia chuẩn bị và đón Thủ tướng Việt Nam thăm chính thức Nhật Bản vào đầu năm 1993 sau vài tháng tôi đến Nhật. Đó vừa là vinh dự nhưng cũng là những dịp thử thách đối với Đại sứ và Đại Sứ quán về khả năng làm việc với chính quyền phía bạn cũng như năng lực tổ chức công việc trong cơ quan đại diện ta ở nước ngoài. Tôi thực sự rất lo lắng khi nhận được chỉ thị trao đổi với phía Nhật về các việc liên quan tới cuộc thăm vì nhiều lẽ. Không chỉ đây là cuộc thăm Nhật Bản lần đầu tiên của một nhà Lãnh đạo Cấp cao của Việt Nam kể từ khi lập quan hệ Ngoại giao (1973) mà vấn đề là bản thân tôi vừa mới nhận nhiệm vụ, địa bàn còn lạ hoắc, mình chưa có kinh nghiệm gì; cơ sở vật chất của “Đại” Sứ quán thì có thể nói là “quá tiểu”, vào loại tồi tàn nhất trong Đoàn Ngoại giao ở Tô-ky-ô. Bản thân Đại sứ cũng chỉ dùng xe ô tô Xéc-đíc của hãng Nít-xan; tôi là một trong số 2 Đại sứ duy nhất đi xe “khác người” trong làng Ngoại giao, mỗi lần vào Hoàng Cung tham dự một sự kiện nào đó chỉ có tôi và Đại sứ Cô-lôm-bia đi trên hai chiếc xe thường. Các vị Sứ thần khác đều dùng ít ra cũng Mét-xê-đét 350 S. Lễ tân Hoàng gia lại còn dùng loa trịnh trọng xướng số xe oang oang theo thứ tự nữa chứ! Chả có gì là phải xấu hổ cả, nhưng chắc các bạn cũng hiểu được cảm xúc của chúng tôi, những người đại diện cho đất nước trong những tình huống đó. Cái nghèo bộc lộ rõ quá nên cũng… !

Thứ Sáu, 18 tháng 10, 2013

Hàng loạt đồ Tàu bị yểm chất lạ

Vnn, 18/10/13
Không chỉ dừng ở hoa quả, thực phẩm, sữa... mà hàng loạt đồ dùng có xuất xứ từ Trung Quốc cũng khiến người tiêu dùng lo sợ do chứa chất độc hại.

Từ bình nước có chất lạ rất độc 
Kết quả thử nghiệm của Trung tâm Kỹ thuật tiêu chuẩn đo lường chất lượng 2 cho thấy,  chất lạ để ở đáy phích Trung Quốc có các thành phần: SiO2 74,2%; hàm lượng một số kim loại Cd 0,77 mg/Kg, Pb 7,27 mg/Kg, As 4,59 mg/Kg, Hg 0,66 mg/Kg. 
Cơ quan chức năng khuyến cáo người dân có các phích nước trên không mở gói cát, không ngửi, hít gói cát và không làm rơi vãi cát ra bên ngoài. Các gói cát đã tháo ra khỏi phích nước nên xử lý như xử lý rác thải nguy hại. Nếu dùng phích đựng nước ăn uống, sau 24 giờ nên lấy mẫu nước xét nghiệm hạm lượng kim loại, nếu vượt mức cho phép phải cấm lưu hành loại phích nước này.

Chủ Nhật, 13 tháng 10, 2013

Lời Ông Võ Điện Biên - trưởng nam của Đại tướng- tại lễ truy điệu Đại tướng Võ Nguyên Giáp

"Kính thưa các đồng chí lãnh đạo Đảng, Nhà nước và quân đội,
Kính thưa đồng bào và chiến sĩ cả nước,

Kính thưa các đồng chí lãnh đạo Đảng và Nhà nước Lào và Camphuchia,

Kính thưa các bạn bè quốc tế và kiều bào ở nước ngoài,



Trước hết, tôi xin thay mặt gia đình tỏ lòng biết ơn sâu sắc, cảm ơn lãnh đạo Đảng, Nhà nước, quân đội, cùng đồng bào và chiến sĩ cả nước đã tạo mọi điều kiện để thực hiện tâm nguyện cuối cùng của ba chúng tôi là trở về với quê hương.

Đôi câu đối về bài học của Đại tướng để lại

Thăng Sắc
 
VĂN KHÔNG VÕ THÀNH VĂN YỀU
VÕ THIẾU VĂN HÓA VÕ BIỀN

Đại tướng Võ Nguyên Giáp bất diệt

Trần Nhương
 Từ một cá thể
Võ Nguyên Giáp hóa vào đồng bào
Nhân dân mỗi người có một Võ Nguyên Giáp


Võ Nguyên Giáp là viên ngọc Việt
Bôi đen cũng không đen
Vùi sâu vẫn sáng
Không đao to búa lớn
Không kể công hết sức cực kì

Thứ Sáu, 11 tháng 10, 2013

Đại tướng Võ Nguyên Giáp - một nhân cách lớn

Vũ Khoan
Một đặc ân mà số phận dành cho tôi là được tiếp xúc, phục vụ Bác Hồ và các vị lãnh đạo thuộc thế hệ lập quốc công thần, trong đó có Đại tướng Võ Nguyên Giáp. Trước khi được gặp, tôi luôn hình dung Đại tướng phải oai phong lẫm liệt lắm, có ngờ đâu ông rất giản dị, lúc nào cũng nở nụ cười rạng rỡ,với chất giọng còn mang nặng âm sắc Quảng bình vui vẻ chuyện trò thân mật với chúng tôi, những cán bộ miệng còn hơi sữa từ Bộ Ngoại giao được huy động phục vụ hoạt động đối ngoại của lãnh đạo.
Hình ảnh ông trong lần gập đầu tiên ấy đã in đậm trong tiềm thức của tôi suốt những năm tháng sau đó cho tới khi ông từ trần. Tuy giữa ông và chúng tôi có một khoảng cách rất xa về cương vị và tuổi tác, chúng tôi vẫn gọi ông với cái tên phản ánh đầy đủ bản chất con người ông là Anh Văn.

Thứ Hai, 7 tháng 10, 2013

Tôi đã có vinh dự được cắt tóc cho Đại tướng




Nguyễn Đình Bin


        Mặc dù biết Đại tướng đã được chăm sóc sức khỏe ở  bệnh viện từ lâu rồi, nhưng khi hay tin Đại tướng từ trần tôi vẫn không khỏi bàng hoàng, không muốn tin đó là sự thật.

            Hụt hẫng, tiếc thương… trào dâng và những kỷ niệm về những lần được vinh hạnh gặp và phục vụ Đại tướng bỗng hiện về tươi rói trong tôi :

Đó là lần đầu tiên trong đời tôi được gặp Đại tướng khi Đại tướng cùng các vị Lãnh đạo  khác của Đảng và Nhà nước : Bí thư thứ nhất Đảng Lao động Việt Nam Lê Duẩn, Chủ tịch Quốc hội Trường Chinh, Thủ tướng Chính phủ Phạm Văn Đồng ra sân bay Gia Lâm đón Bí thư thứ nhất Đảng Công  sản, Thủ tướng Chính phủ Cách mạng Cuba Fidel Castro sang thăm Việt Nam tháng 9 năm 1973. Rồi sau đó,  tôi được dịch cho Đại tướng khi Đại tướng trực tiếp đưa Fidel đi thăm Bảo tàng Quân đội và khi Đại tướng thay mặt Lãnh đạo ta đón Fidel khi Fidel đi thăm vùng giải phóng miền Nam ở Quảng Trị về. Những cái ôm hôn, những cuộc trò chuyện giữa hai người Anh hùng huyền thoại mới thân tình, thắm thiết làm sao! Đại tướng đã đích thân gắn tặng Fidel Huy hiệu Chiến sỹ Điện Biên Phủ.

Nhưng sâu đậm nhất là những kỷ niệm được dịch và phục vụ Đại tướng trong dịp Đại tướng đẫn đầu Đoàn quân sự câp  cao của ta thăm chính thức Cuba và kế đó là Trướng đoàn Đảng ta dự Đại hội lần thứ nhất Đảng Cộng sản Cuba  đầu tháng 1 năm 1976.      
Khi đó, tôi đang là Tùy viên Đại sứ quán  nước ta ở Cuba. Tôi không ngờ lại được Đại sứ Hà Văn Lâu giao cho trách nhiệm và vinh hạnh ấy.
Tôi không thể nào quên kỷ niêm đặc biệt đầu tiên với Đại tướng trong dịp này. Sau khi vừa đến Cuba, chưa bắt đầu chương trình chính thức, Đại tướng ghé thăm Đại sứ quán. Tôi sững người khi nghe Đại sứ Hà Văn Lâu bảo : “ Bin cắt tóc cho anh Văn.”

Nước mắt nhân dân

Thăng Sắc

Nhân dân đã khóc

Khi kiếp người nô lệ

Nước mất nhà tan

Vui độc lập nước mắt cũng rưng rưng

Nhưng tuyệt nhiên không một giọt lệ

Trước quân thù.



Kể từ khi tiễn Bác

Đã quá lâu rồi nhân dân không khóc

Cả khi giả dối và áp bức mượn tên thánh thiện

Trút hơi cuối cùng

Họ chỉ khẽ cúi đầu

Nhưng mỉm cười kín đáo.

Thứ Năm, 3 tháng 10, 2013

Mùa xuân Ả Rập đưa Trung Đông về đâu?

Đại sứ Nguyễn Quang Khai


Từ cuối năm 2010 những cuộc nổi dậy của người dân ở khu vực Trung Đông, hay còn gọi là Mùa Xuân Ả Rập đã bùng nổ bắt đầu tại Tunisia khi chàng thanh niên Mohammed Bouazizi, 26 tuổi bán hàng rong trên đường phố ở thủ đô Tunis tự thiêu đề phản đối cảnh sát tịch thu chiếc xe đẩy hàng, nguồn kiếm sống duy nhất của mình. Việc làm của Mohammed Bouazizi là giọt nước tràn ly dẫn đến các cuộc biểu tình phản đối chính phủ với sự tham gia của hàng triệu người trên khắp đất nước, buộc Tổng thống Zine Al-Abidin Ali, cầm quyền từ 1987 phải rời bỏ quê hương.

Xung quanh câu chuyện tăng lương hưu trí

Ghi chép của Nguyễn Thị Kim Dung


Mỗi khi có tin chuẩn bị tăng lương hưu trí là cánh chị em phụ nữ lại xôn xao bàn tán. Vì họ là những người “tay hòm chìa khóa” của gia đình, họ phải tính toán chi tiêu thế nào trong việc ăn uồng, sinh hoạt để đủ ngân quỹ sao cho mọi thành viên trong gia đình vẫn có đủ sức khỏe để học tập, công tác và duy trì sự sống.
Hôm họp phụ nữ ở khu phố tôi, giờ giải lao chị em xúm lại kháo nhau: “Kỳ này tăng lương hưu trí gần 10% cơ đấy!”. Bà N. giọng buồn buồn “Ôi dào, nói là tăng lương. Với các bà lương cao thì được hưởng nhiều, cứ như tôi lương thấp được hưởng khoảng 200.000 đồng thì đáng là bao, mà lại phải mua đắt đỏ theo giá chung”. Bà ngậm ngùi nói thêm: “Thà không tăng lương mà giữ được giá thị trường còn hơn”.