Thứ Năm, 26 tháng 5, 2016

Kiện Trung Quốc, "chúng ta sẽ đập nát sự tự tin của họ"

Tuổi trẻ Online, thứ năm 26/5/2016
TT - Là nhà nghiên cứu sâu về luật quốc tế, GS-TS Nguyễn Vân Nam rất nặng lòng với thời sự nóng bỏng ở biển Đông. Theo ông, cần phải kiện ra tòa án quốc tế để Trung Quốc phải thay đổi chiến lược.
Kiện Trung Quốc, "chúng ta sẽ đập nát sự tự tin của họ"
Tàu kiểm ngư bị hư hỏng nặng - Ảnh: Hữu Khá
k9WA849m.jpg
GS-TS Nguyễn Vân Nam
 
Ông Nam nhấn mạnh:
- Trung Quốc chỉ muốn giải quyết tranh chấp song phương, không chịu đa phương. Nhưng thỏa thuận song phương với Trung Quốc rất nguy hiểm.
Họ có thể dùng nó để loại trừ các nghĩa vụ quốc tế của mình. Bởi nguyên tắc tối cao của công pháp quốc tế là tôn trọng chủ quyền quốc gia, tôn trọng sự thỏa thuận giữa các nước, nên những thỏa thuận song phương như vậy có khả năng và hiệu lực loại trừ nghĩa vụ quốc tế mà một trong hai nước đã ký kết.
Tức là với một thỏa thuận song phương, Trung Quốc có thể loại trừ được những điều mà họ muốn loại trừ, nhưng không thể hoặc chưa kịp loại trừ khi ký kết các thỏa thuận quốc tế.
Ngoài ra, họ còn có thể ép chúng ta thực hiện những điều cam kết song phương với họ. Nhưng chính họ lại có thể không thực hiện, bởi trong quan hệ giữa ta và Trung Quốc có những loại thỏa thuận song phương không có hiệu lực quốc tế, và vì vậy họ không sợ bị phán xử.
Điều này cực kỳ nguy hiểm. Chính vì vậy, việc cần làm ngay là phải đưa Trung Quốc vào cơ chế giải quyết tranh chấp đa phương trong công pháp quốc tế.
4 cách khởi kiện Trung Quốc
"Với việc khởi kiện, chúng ta sẽ đập nát sự tự tin của họ, buộc họ phải bị động thay đổi chiến lược chứ không thể hoàn toàn hành động ngang ngược, trâng tráo theo ý mình"
GS-TS NGUYỄN VÂN NAM
* Trung Quốc luôn khăng khăng không chấp nhận thẩm quyền tài phán của tòa án quốc tế. Với trường hợp kiện của Philippines cho thấy Trung Quốc không đồng ý ra tòa mà còn gia tăng áp lực song phương.
- Điều 287 khoản 1 Công ước Liên Hiệp Quốc về Luật biển (UNCLOS) quy định khi tranh chấp, các nước thành viên có thể chọn bốn khả năng: thứ nhất là tòa án quốc tế ở Hà Lan, thứ hai là Tòa án quốc tế về luật biển ở Đức, thứ ba là tòa trọng tài theo phụ lục 7 của UNCLOS, thứ tư là tòa trọng tài theo phụ lục 8 cho những tranh chấp đặc biệt.

Thứ Ba, 3 tháng 5, 2016

Đi trong lốc xoáy-Từ chương 18 đến hết.



Chương 18. 

          Xuân Trường châm lửa vào điếu xì-gà Tây Ban Nha, giơ điếu thuốc lên trước mặt nhìn  nó rồi mới ngậm vào miệng. Anh ta có thói quen hút loại thuốc đắt tiền này vào sau các bữa ăn hoặc vào lúc, như anh ta nói, cần tập trung suy nghĩ. Người lạ bước vào nhà anh ta, từ bếp đến phòng ngủ chỗ nào cũng có thể ngửi thấy mùi xì gà, ngồi nói chuyện với anh ta đôi lúc cũng phải chịu cái mùi hôi nồng nặc từ miệng anh ta phả ra. Có lần, sau một cuộc làm tình, Diệu Hương đã nói  nếu không phải là cô thì chẳng có người đàn bà nào chịu nổi cái mùi hôi từ miệng Xuân Trường. Lần này không phải là sau bữa ăn mà Xuân Trường châm lửa hút điếu xì-gà tức là anh ta có điều phải suy nghĩ. Không phải về công việc, người như Xuân Trường xem công việc cũng thường thôi, nếu phải suy nghĩ cũng chỉ là cái công việc ấy có mầu mỡ không, sẽ đem đến cho anh ta những lợi lộc gì. Xuân Trường đang bận tâm chính là về cái mối quan hệ lằng nhằng giữa anh ta với Diệu Hương và thằng Tuất, với đứa con chẳng ra là của thằng Tuất, cũng chẳng ra là của anh ta, nhất là từ sau cái vụ thằng Tuất bắt được anh ta đang ôm vợ nó. Con người lắm mưu cao kế sâu ấy, lúc đầu cũng chỉ là muốn tránh cho Diệu Hương cái tiếng chửa hoang với anh ta, tránh làm mất mặt ông cụ, cũng là giữ cho anh ta trên con đường dẫn tới một chiếc ghế mà anh ta đang nhằm tới. Nhưng rồi với thời gian, mọi chuyện cứ bung bét ra, vượt cả tầm kiểm soát của Xuân Trường. Diệu Hương từ chỗ chẳng coi Tuất ra cái gì thì nay nhiều lúc đã tỏ ra biết điều hơn. Những cái ngớ ngẩn của Tuất trong làm ăn có vẻ như lại được lòng ông cụ, ông cụ bảo nó thật thà, oái oăm nhất là cũng giống như thằng Tuất, ông cụ một mực tin cháu ông cụ chính là con đẻ của thằng Tuất. Nhiều lúc Xuân Trường chua chát nghĩ làm sao đàn ông lại có lắm đứa dễ bị lừa như thế. Chính vì vậy sự có mặt của Xuân Trường trong gia đình ông cụ cứ tự nhiên mà mờ nhạt đi, tất nhiên kéo theo nó là chiếc ghế mà anh ta nhắm tới cũng nhích xa dần.