Thứ Bảy, 18 tháng 2, 2012

DẤU GẠCH NGANG

Bài thơ Dấu gạch ngang của tác giả Lê Tuấn Đạt là do một người bạn có tên là David Chomsky gửi cho Lều văn Thăng Sắc : "Kinh chuyen LEU VAN THANG SAC bai tho Dau Gach Ngang cua Le Tuan Dat noi ve nhung suy nghiem ve le sinh - tu trong doi nguoi". Quả thật thơ Lê Tuấn Đạt giản dị mà nhiều ý, giống như bài Đôi giày mà Lều văn đã có dịp giới thiệu. Xin cám ơn David Chomsky và xin giới thiệu lại bài thơ cùng bạn bè. 

Chỉ là một dấu gạch ngang
Dù ngày dài hay là ngắn
Ồn ào hay là phẳng lặng
Cuối cùng - chỉ dấu gạch ngang
Ai người từng đi qua đó
Chân lê mộ chí đã mòn
Ai người còn trong sương gió
Một đầu cột mốc chon von
Bắt cầu hai mốc thời gian
Sinh tử-đôi bờ xa lạ
Vết nứt chân chim trên đá
Cỏ xanh rồi cỏ lại vàng
Có dấu gạch ngang tan biến
Ở nơi cuối bể đầu ghềnh
Một ra đi là mất hút
Không hề lưu chút tuổi tên
Có dấu gạch ngang hời hợt
Như là chợt đến chợt đi
Có dấu gạch ngang bỡn cợt
Như là châm biếm điều chi
Có dấu gạch ngang bịn rịn
Cho nên đứt khúc không đều
Có dấu gạch ngang lưu luyến
Gạch rồi mà chẳng thôi yêu
Có dấu gạch ngang dứt khoát
Một đường thẳng chẳng vấn vương
Có dấu gạch ngang mờ nhạt
Thời gian là nẻo vô thường
Có dấu gạch ngang duyên dáng
Cong cong khoe một nét mày
Có nét gạch ngang tươi tắn
Dù đời vừa tuột khỏi tay
Có dấu gạch ngang an phận
Như là một chuyện dĩ nhiên
Có dấu gạch ngang ân hận
Đá còn lưu nét muộn phiền
Dấu gạch ngang tôi chưa biết
Rồi đây dừng ở điểm nào.
Nhưng tôi không hề luyến tiếc
Mỗi ngày rụng một ngôi sao
Vì tôi không hề hoang phí
Những gì người đã tặng tôi,
Vì tôi không hề ghi nhớ
Những gì tôi đã trao người.
Để khi nghe trời đất gọi,
Tôi về ngang dấu gạch ngang
Tâm hồn sẽ vui phơi phới:
Sau lưng khép lại mùa vàng.
Lê Tuấn Đat


.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét