Thứ Bảy, 11 tháng 2, 2012

CẦN PHẢI HẠ SAO CỦA ÔNG CA

Tác giả : Nhà báo, Đại tá Bùi Văn Bồng
Kính gửi anh Tô Văn Trường.
              Tôi đang băn khoăn mấy hôm nay là vụ việc Tiên Lãng mà để cho ông Ca dính vào thì có khách quan không? Có bênh che không? Có tìm cách biến dạng văn bản để khỏa lấp và tránh khuyết điểm hay không?
               Mới là qua thông tin trên mạng (có thể còn chủ quan vì ở xa xôi chưa có điều kiện xác minh) tôi thấy trong vụ này ông Đại tá Ca phải chịu trách nhiệm người đứng đàu ngành công an Hải Phòng, và nếu thông tin báo chí là chính xác thì không tin ông ta được.
          Tôi gửi đến hộp thư của anh bài này, hoàn toàn không phải Đại tá Quân đội "đánh" Đại tá công an, nhưng rất mong là thông tin chân thực của một nhà báo Quân đội, động cơ xây dựng, góp ý, đế xuất này đến được Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng, Bộ trưởng Vũ Đức Đam và những vị có trọng trách giải quyết thấu đáo vấn đề bức xúc này.
Kính anh!
Đại tá Bùi Văn Bồng

Lâu nay, ít ai biết đến ông Đại tá Đỗ Hữu Ca, Giám đôc Công an Hải Phòng. Nhưng từ khi xảy ra vụ Tiên Lãng, “vinh hạnh” cho ông Ca là được cả nước, và cả thế giới biết đến. Và cũng thật đau lòng cho dân cả nước khi phải biết đến ông. Biết đến ông qua cái chuyện vô trách nhiệm, vô cảm, cà chớn, rất ngang ngược của ông. Trong vụ này, Đại tá Ca đã làm người ta nghĩ đến những mặt tiêu cực của những ông công an khác vẫn xảy ra đây đó trong thực trạng xã hội hiện nay.
          Công an là bạn dân, nhưng rõ ràng trong vụ này buộc người ta phải nghĩ rằng họ là người bạn không trung thực, bạn xấu, bạn ác của dân. Cứ nhìn cái kiểu ngồi ngả ngớn, cười hềnh hệch của ông Ca khi trả lời các nhà báo, thấy giống ác ôn thời ngụy hơn là cán bộ, đảng viên trong ngành công an của chế độ ta (khi post bài này lên đề nghị admin nên kèm ảnh để thiên hạ nhìn rõ sự đặc tả cái cười đểu của ông ta). Đó là “cười trên sự đau khổ của người khác”, đó là “kiểu cười của Hòa Thân”.


 
Việc này ai cũng biết rồi, chẳng lạ gì nữa, là khi nhà báo hỏi về việc tại sao công an tung một lực lượng cảnh sát cơ động lớn cả trăm người, hùng hổ đến mức khác nào “người nách thước, kẻ tay dao”, có súng ống, chó săn làm rần rần như thế mà chỉ với mấy anh em họ Đoàn nghèo khó? Ông Ca tỉnh bơ, cười đểu, mà nói oang oang lên rằng: “ Đâu có chuyện cưỡng bức, chúng tôi diễn tập đấy chứ…Một cuộc diễn tập phòng thủ bảo vệ trật tự an ninh ven biển phối hợp các lực lượng thật chặt chẽ, một chiến công trong huấn luyện an ninh thời binh…Cuối cũng chúng tôi cũng bắt được đối tượng, trốn sao được?...Đây là một cuộc diễn tập thắng lợi, một thành công tốt đẹp, có thể dựng thành phim, viết sách…”
          Thế là cả thiên hạ giật mình, và như bị tá hỏa âm binh. Thôi chết! Giờ mới biết là có một ông sĩ quan công an mang cấp hàm đến Đại tá, lại được giao trọng trách làm giám đốc công an một thành phố lớn, một thành phố biển nổi tiếng, sao lại ăn nói như vậy, sao lại nảy đâu ra cái tác phong công tác như vậy? Ông định biến cả Đảng, Nhà nước, báo chí và nhân dân thành trò đùa của ông hay sao? Tến ông là Ca, mà ông diễn trò dở quá, nghe không lọt lỗ tai, hầu như ông cũng chưa qua lớp học nghiệp vụ công an nào (!?). CA còn thường được viết tắt của Công an, nhưng lời nói và việc làm của ông chẳng có gì xứng làm công an cả. Giả như ông có xuống làm binh nhì thì dân cũng không coi ông ra gì.
Nghe nói ông Ca cũng có chân trong Thường vụ Thành ủy nữa, thế thì việc làm và cách phát ngôn của ông trong vụ nóng bỏng, rung động này không những mất uy tín ngành công an, ô danh cho công an, lại mất uy tín đảng lãnh đạo ở Hải Phòng nữa. Công an có nhiệm vụ tham mưu giúp cấp ủy, chính quyền địa phướng về các mặt công tác, các vụ việc liên quan đến an ninh trật tự, liên quan đến pháp luật, liên quan đến dân sinh, dân chủ… Đó không những được coi là chức năng nằm trong nguyên tắc công tác, chức năng đặc trưng nghề nghiệp, mà đây cũng là một trong những nhiệm vụ chủ yếu của công an. Trong vụ cưỡng chế ở Cống Rộc, ông ở cương vị ngành chức năg làm tham mưu, thể hiện vai trò, chức năng, trách nhiêm của công an: “Vì nước quên thân , vì dân quên mình” được đến đâu? Sao ông lại để xảy ra vụ việc trầm kha làm cho Đảng, Nhà nước, Quốc hội,  Chính phủ và bàn dân thiên hạ ăn cái Tết mất vui trong suy tư, lo lắng? Trong 6 điều dạy của Bác Hồ đối với ngành công an, có câu: “Đối vơi công việc phải tận tụy. Đối với dân phải kính trọng, lễ phép”. Ông làm giám đốc công an thành phố lớn mà ông thực thi lời Bác dạy và nói năng, hành động vô trách nhiệm, lố bịch và buông xuôi như thế à? Trong vụ Tiên Lãng, ông phải là cán bộ đầu ngành chịu trách nhiệm chính trong việc đánh giá tình hình, duyệt phương án, kế hoạch cho đến tổ chức lực lượng và phương thức tiến hành cưỡng chế… Tất cả đều sai luật, sai nghiêm trọng. Cho nên, ông đâu có xứng đáng là “Bạn Dân”, đâu có xứng đáng tiếp tục ở trong ngành công an, cần phải sớm hạ sao ông đi thôi. /.
                  Đại tá  Bùi Văn Bồng

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét