Thứ Bảy, 10 tháng 9, 2011

THE LAST SUPPER - BỮA ĂN CHIỀU CUỐI CÙNG

 Sưu tầm.

Chúng ta đang xem bức tranh The last supper ( “Bữa ăn chiều cuối cùng”, hay còn gọi là” tiệc ly”) của Leonardo Da Vinci, bức trên là bản gốc, bức dưới là bản được phục dựng. Bức tranh miêu tả Đức Chúa đạo Thiên chúa Jesu Cris và các vị thánh tông đồ, họ đang dự bữa ăn chiều cuối cùng, trước khi Chúa jesu bị bắt và sẽ bị đóng đinh câu rút. Bức tranh thể hiện rõ thái độ của từng người khi họ nghe Chúa thông báo trong số họ có một kẻ phản bội. Da Vinci đã dùng bút pháp thần kỳ của mình lột tả tâm trạng từng người trong số các vị thánh tông đồ tham gia bữa tiệc, người thì ngạc nhiên, người thì giận dữ, người thì oán hận..v.v. điều đó có thể phân tích trên bức tranh. Nhưng chúng ta hãy tìm xem, ai là kẻ bán Chúa. Kẻ nào là Judas, người mà Jesu cho rằng sẽ phản bội mình. Người đó là ai trong bức tranh?

Judas

 
Tranh của Leonardo Da Vinci, cũng như các tác phẩm khác của ông ẩn chứa rất nhiều điều bí mật, nhưng ở bức tranh này có hai nhân vật được ông lột tả rất chân thật, đó là Đức Chúa, với gương mặt thánh thiện, rạng ngời, nét hiền hòa bao dung, và người thứ hai chính là kẻ phản bội Judas, chính là khuôn mặt thứ tư từ trái sang, kẻ đang cầm túi tiền và đang tỏ vẻ ngạc nhiên rất khéo. Người này được họa sỹ khắc họa bằng một khuôn mặt đen đủi, râu ria rậm rạp, nét mặt gian xảo, thật trái ngược với khuôn mặt Chúa trời.
Vậy nhưng thật kỳ lạ. Người mà Leonado da Vinci dùng làm mẫu để vẽ Chúa , người ở thái cực bên này của điều thiện và Judas, kẻ ở phía bên kia của sự phản bội, lừa lọc, tàn ác lại có một mối quan hệ đặc biệt, rất đặc biệt, là bởi vì hai kẻ tưởng chừng khác nhau nhưng lại chính là một.
Chuyện kể rằng Da Vinci vẽ bức tranh này trong thời gian khá lâu, bởi vì ông muốn tác phẩm của mình để lại cho hậu thế là một tác phẩm được miêu tả chân thật, vì vậy tiêu chuẩn chọn người mẫu rất khắt khe.
Một chàng trai trẻ đẹp, với khuôn mặt thánh thiện, với một nhân cách tinh khiết và một tâm hồn trong sáng đã được ông chọn làm khuôn mẫu cho hình tượng Chúa, và như ta thấy trong tranh, Chúa Trời với khuôn mặt hiền từ, thánh thiện, thật xứng đáng với ngôi vị Chúa của muôn loài, trong tâm thức người theo đạo.
Việc chọn mẫu và vẽ các vị thánh tông đồ không có gì khó khăn nên được ông nhanh chóng hoàn thành.
Chỉ còn lại duy nhất một nhân vật, đó chính là Judas, với người này họa sỹ phải tìm được một khuôn mặt của kẻ hám lợi, ti tiện, đạo đức giả. Kẻ sẵn sàng bán đứng người thân của mình, dù đó là ai. Việc tìm kiếm người như vậy theo ý ông là rất khó khăn, bởi vì không phải ai cũng hội đủ từng ấy sự xấu xa trong con người mình. Tuy nhiên cuối cùng người ta cũng tìm được một tử tù, kẻ đã phạm nhiều tội ác giết người, cướp của và đang bj giam cầm trong ngục tối và báo cho Leonado Da Vinci
Trước mắt ông là một con người tăm tối, dung mạo xấu xa và một khuôn mặt hằn lên vẻ tàn ác và đê tiện cùng cực. Đúng là kẻ ông cần, sau khi được phép của Đức Vua, Da Vinci đưa hắn về làm người mẫu cho nhân vật Judas- kẻ phản bội.
Bức tranh được hoàn thành sau những ngày họa sỹ miệt mài bên giá vẽ cùng với người mẫu- kẻ tử tù đặc biệt. Khi ông thở phào vì đưa xong nét cọ cuối cùng và để tránh nhìn thêm vào con người xấu xa đó, họa sỹ ra lệnh dẫn tên tử tù đi thì cũng là lúc hắn sụp xuống và nức nở với ông rằng: “ Ôi ! thưa ngài Da Vinci. Ngài không nhận ra con thật ư?”
Định thần nhìn thật kỹ, họa sỹ bàng hoàng nhận ra kẻ đang quỳ sụp trước mặt ông cũng chính là người thanh niên năm xưa đã được ông mời làm mẫu vẽ nên khuôn mặt của Đức Chúa Trời. Sự đời thật trớ trêu vậy!
Câu chuyện được truyền tụng với cam đoan rằng đó là chuyện thật một trăm phần trăm như chính tác phẩm The last supper. Có thật hay không không quan trọng, cái mà câu chuyện mang lại thật nhân văn: Hãy là chính mình, chỉ có ta quyết định lấy số phận cuộc đời ta.
(Nguồn ảnh Internet)
__._,_.___

1 nhận xét: