Đợi
Đợi em một nụ hôn thôi
Mà sao em nỡ từ tôi phũ
phàng
Em đâu vướng gánh ngưu lang
Buộc tôi ngậm ngọt bồ hòn làm
khuây…
Dù ai chê dại chê ngây,
Thì tôi vẫn đợi một ngày có
em.
Vườn xưa
Tôi và em chung ngõ, liền
vườn
Dậu cúc tần chia đôi lối
nhỏ
Đêm hoa cau phả hương vào
trong gió
Cũng chia đều cho bên em,
bên tôi.
Hương cau vườn thơm ngát
tuổi thơ tôi
Dậu cúc tần thành liếp che
mắt biếc
Nơi em vẫn gửi cái nhìn da
diết
Làm thẫn thờ tôi lứa tuổi
đôi mươi.
Tôi vẫn nhớ cái đêm hè tiễn
biệt
Sao rơi đầy trong ánh mắt
em tôi
Bao nhiêu điều muốn nói đậu
trên môi
Tan theo gió lẩn vào làn
tóc biếc.
Rồi hai đứa trong hương cau
dạ biệt
Ngượng nghịu nhận trao
những cái hôn đầu
Vần thơ tình chép vội dúi
tay nhau
Dúi vào đó cả hương cau vườn mẹ.
Rồi từ đó nơi chân trời góc
bể
Nhớ về em, tôi nhớ đến vườn
xưa
Nơi hương cau làm dịu những
đêm hè
Dậu cúc tần tơ hồng giăng
vương vấn.
Đã bao lần tôi trở lại vườn
xưa
Vườn còn đó mà người xưa
không ở đó
Tôi vẫn thấy thoảng đâu
trong tiếng gió
Hương cau ủ tóc thủa nào…
Chân tu
Cả đời gõ mõ tụng kinh
Liệu ai dám nói rằng mình
chân tu
Riêng tôi kinh kệ tù mù
Mõ luôn lỡ nhịp chân tu nỗi
gì
Yêu em yêu cả dáng đi
Thương em đâu dễ dấu đi nỗi
lòng
Để mang tiếng sớm đèo bòng
Để con tim vướng vào vòng
tương tư.
Em còn nhỏ dại thế như…
Thôi đành đóng cửa để tu
lại mình.
Chân tu dẫu biết chẳng
thành
Mà sao vẫn tự huyễn mình
chân tu.
Hồng Mai Linh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét