CẬU TÔI
Tưởng
nhớ hương hồn cậu Vũ Hữu Đức
nhân Ngày
Thương binh Liệt sĩ (27/7/07)
Cháu
được nghe kể nhiều về cậu:
Anh
tráng đinh vui khỏe nhất làng
Là
đô vật những khi làng vào hội
Nhắc
đến tên, nhiều thôn nữ xốn xang.
Ngày
đầu quân, một chiều lộng gió
Lúa
vụ chiêm đang độ dậy thì
Tiễn
chân anh, bịn rịn người vợ trẻ
Mắt
đỏ hoe, dõi theo mãi người đi.
Anh
lính quê, nay dày dạn phong trần
Trấn
thủ bạc màu, mặt đen khói xạm
Giữ
chốt, công đồn, phối thuộc… liên miên.
Trước
cửa mở hàng rào bao quanh cao điểm
Đạn địch
găm đầy tấm áo mỏng manh
Máu
loang đỏ, đẫm chiến hào nóng bỏng
Trời
đất quay cuồng, bóng tối lặng im.
Những
khoảnh khắc cuối cùng trong quân y dã chiến
Quê
hương trở về giữa những cơn đau
Phía
sau nhà, vườn cà hoa màu tím
Con
chuồn chuồn ngô đậu dọc hàng rào.
Chắc
thày u hao gầy vì tuổi tác
Vất
vả quanh năm công việc ruộng vườn
Em
yêu ơi, chắc anh không về được
Để cùng
em gặt lúa trên đồng và tát nước đêm trăng.
Ngày
yên hàn, chắc ở nhà sẽ rất nhiều nước mắt
Khi vắng
bóng anh trong những người về
Người
có thể không còn, nhưng đất này không thể mất
Lẽ
thường tình khi Tổ quốc lâm nguy!
Một
chiều hè, sau bốn mươi năm có lẻ
Cháu
đến Điện Biên - nơi cậu bỏ mình
Nghĩa
trang trắng mênh mông lặng lẽ
Trên
ngàn vạn nấm mồ, sao đậu lung linh.
Không
để lại gì, dù chỉ là tấm ảnh
Dâng
hiến cho Đời mãi mãi Tuổi xuân
Trên
chiến trường xưa, cậu nằm nơi vô định
Tận
lúc xuôi tay, bà ngoại vẫn đau buồn.
Lần
theo bức tường dài khắc tên liệt sĩ
Tên
cậu đâu, cháu tìm mãi không ra
Có
phải vì thế chăng
mà Ký ức chiến tranh trong lòng luôn rỏ máu
Cả
những người thân chưa gặp cậu một lần.
Dù đêm
nay nến không thắp sáng*
Những
Nghĩa trang Liệt sĩ khắp quê mình
Thì
mỗi nấm mồ cỏ xanh của người lính trận
Vẫn
nói với Đời nhiều lắm - giữa lặng im.
Mexico D. F.
26-27/7/2007
________________________
* Những
năm gần đây, vào dịp kỷ niệm Ngày Thương binh Liệt sĩ (27/7), ban đêm, tại nhiều
Nghĩa trang Liệt sĩ Quốc gia, thanh niên các địa phương thường tổ chức thắp nến
trên mộ để tưởng nhớ và tri ân liệt sĩ.
CHUYỆN KỂ Ở
THÀNH CỔ QUẢNG TRỊ
Tưởng
nhớ anh linh các liệt sĩ đã hy sinh
trong Kháng chiến chống Mỹ cứu nước
Khách
hành hương trưa nay trong Thành cổ
Trời xanh trên đầu, cây cỏ biếc xung quanh
Mắt đỏ hoe, bước đi lặng lẽ
Thắp một nén trầm trước
nấm mồ chung.
Tám mươi mốt ngày đêm Mùa hè đỏ lửa
Chiếm thành - giữ thành, đạn nổ bom rơi
Những người lính từ mọi miền đất nước
Trẻ lắm, tuổi chừng mười tám đôi mươi.
Vào trận, hành trang các anh mang giản dị:
Khẩu AK, bộ quân phục bạc màu
Đôi dép lốp, chiếc ba lô con cóc
Bi-đông nước cùng vài bánh lương khô.
- Xin nhận từ chúng tôi lòng tri ân sâu sắc
Anh linh các liệt sĩ anh hùng
Vì Tổ quốc vượt muôn trùng gian
khó
Không ngại ngần dâng hiến tuổi xuân!
- Chúng tôi bình thường như bao người khác
Chưa bao giờ mơ thành các anh hùng
Cũng tiếc lắm tuổi thanh xuân một lần có được
Nhưng Tổ quốc gọi tên mình, đâu dám từ nan!
Giữa chiến hào nóng bỏng đạn bom,
chúng tôi mơ một ngày
chiến thắng
Đường về nhà rợp bóng cờ hoa
Gặp lại người con gái thầm yêu trước khi ra trận
Trách mình quá vụng về, chẳng dám ngỏ lời yêu!
Nhưng ai cũng vẹn toàn trở về thì làm sao
chặn được xe tăng địch
Làm sao ngăn được bầy trực thăng đang rượt theo
bắn giết dân mình
Nên tình nguyện vác B 40 bước ra cảm tử
Làm viên đá lát đường dẫn đến Khải hoàn môn!
Nơi đây, chúng tôi bao người ngã xuống
Pháo dập, bom B 52, đánh giáp lá cà,
Đói, khát, trọng thương, bị cuốn chìm dưới lòng
Thạch Hãn…
Cứ mỗi ngày một đại
đội ra đi*!
- Ngày đất nước yên hàn, nếu con vắng mặt
Thì Mẹ ơi, con đã đi xa
Vì việc nước mà chưa tròn chữ Hiếu
Xin thứ lỗi cho con, thời chiến phận nam nhi!
- Người yêu ơi, xin cho tôi gọi vậy
Dù chưa ngỏ lời, hò hẹn cũng chưa
Cầu mong em trọn đời hạnh phúc
Nhà cửa đề huề, con cái đông vui.
- Với những người đến sau thế hệ chúng tôi
Chúc các bạn vui chơi, học hành, hưởng tình yêu
đôi lứa
Nhưng đừng quên một thời máu lửa
Mang khăn trắng trên đầu, Mẹ lại tiễn con đi!
Hà
Nội, 14/4/2012
_______________________
* Theo hướng dẫn viên ở
Thành cổ Quảng Trị, “Cứ mỗi đêm có một đại đội vượt
dòng Thạch Hãn vào tiếp viện cho Thành cổ thì đến sáng hôm sau chỉ còn lại vài
người sống sót”.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét